Tôi xấu hổ ôm mặt bỏ chạy trong đám cưới khi mở hộp quà cưới từ mẹ chồng
Tôi cũng đã nghĩ mình hạnh phúc khi gặp được người chồng hiện tại. Ai cũng nghĩ nhà chồng giàu có nên đã trao vàng cho tôi ở cả hai nơi. Thế nhưng không ai ngờ được món quà mà mẹ chồng tặng đã khiến tôi chết điếng.
Những tưởng cuộc đời mình sẽ bước sang trang khác sau khi kết hôn. Ấy vậy mà vết nhơ từ trong quá khứ vẫn luôn đeo bám khiến cho tôi không tài nào sống hạnh phúc được.
Vẫn biết rằng mọi tồi tệ của hiện tại đều là do chính bản thân mình gây ra. Năm ấy khi mới 18 tuổi, mới bước đầu bước chân ra Hà Nội học đại học, cũng là lúc thấy choảng ngợp trước những thứ xa hoa, phù phiếm. Mình đã bị lóa mắt bởi những người con trai Hà Nội vừa lãng tử lại giàu có.
Trong số những bạn bè quen biết, tôi rất ấn tượng với Thành. Anh ta là chủ tịch câu lạc bộ thơ tôi tham gia. Thành hơn tôi 2 tuôi, là con nhà giàu, đẹp trai và lúc nào cũng hào nhoáng với vẻ ngoài lịch lãm. Tôi đã yêu thành bằng tình yêu cuồng nhiệt của tuổi 18 đầy bồng bột.
Tuổi trẻ bồng bột, quen nhau được nửa năm tôi đã trao cho Thành đời con gái của mình. Tôi cũng vẫn nhớ nguyên cảm giản run rẩy khi anh đặt chiếc máy quay khi lần đầu chúng tôi làm chuyện ấy, tôi đã xin anh đừng làm vậy. Nhưng lúc mê muội, tôi lại tin vào lời hứa sẽ giữ bí mật của anh. Những lần sau đó, mình và anh đều ghi lại khoảnh khắc ân ái. Và giờ tôi phải chịu hậu quả cho chính những bồng bột mà tôi đã gây ra trong quá khứ.
Ngay sau khi có được tôi, anh lại bắt đầu bỏ bê và đi tìm kiếm tình yêu khác. Anh đòi chia tay mặc cho tôi vàn nài và cầu xin anh. Để tôi yên tâm, anh ta đã hứa sẽ cóa toàn bộ những thứ nhạy cảm mà chúng tôi đã quay trong thời gian trước đó. Rồi thành có người yêu mới sau khi chia tay nửa tháng. Mọi thứ thật chóng vánh và đên slúc ấy tôi mới nhận ra rằng anh chỉ quên tôi vì lợi dụng.
Suốt 6 năm sau khi chia tay tình đầu, tôi đã rụt rè không dám yêu ai . Cho đến khi gặp chồng mình, mình đã thật sự rung động. Anh biết mình không còn nguyên vẹn, biết quá khứ của tôi những vẫn chấp nhận yêu. Gia đình anh khi biết tôi là gí quê đã ngăn cản bởi họ cho rằng tôi và anh không môn đăng hậu đối.
tôi đã bỏ về quê để trốn tránh nhưng khi thấy anh theo tận về nhà và chứng kiến sự chân thành anh dành cho tôi đã dặn lòng nhất định không thể bỏ người đàn ông tốt như vậy được.
Tôi và anh đã lén lút trộm sổ hộ khẩu để đăng ký kết hôn. Sau khi biết chuyện, mẹ anh đành miễn cưỡng đồng ý tổ chức đám cưới vì không muốn con trai thiệt thòi so với chúng bạn.
Tôi hạnh phúc lắm, cuối cùng sau bao mất mát tôi cũng đã tìm được người đàn ông thật sự tốt với mình. Vậy mà, Thành tìm gặp mình sau khi biết tin tôi sắp chính thức đám cưới.
Anh ta hẹn tôi đến khách sạn để “tâm sự” và còn đe dọa nếu không đến anh ta sẽ tung hết những bức ảnh riêng tư của tôi và anh cho mọi người biết. Tôi đã sốc và rất lo lắng nên có nói với chồng sắp cưới. Chính anh là người đã động viên tôi hãy quên đi và cho rằng đó chỉ là những lời đe dọa.
Mọi chuyện êm đẹp đến ngày cưới . Khi nhà trai đến rước dâu, mẹ chồng tôi đã đăng ký trao quà cho con dâu ngay trong hôn trường tổ chức của nhà gái. Ai cũng nghĩ nhà chồng giàu có nên trao vàng ở cả 2 nơi. Thế nhưng không ai ngờ được rằng món quà mẹ chồng tặng đã khiến tôi chết điếng.
Khi bà mở chiếc hộp ra, tôi bàng hoàng, mặt mày tối sầm khi nhìn thấy những bức ảnh không mảnh vải che thân của tôi và người yêu cũ. Mọi người trong hôn lễ đều xôn xao bàn tán, còn Tôi vì quá xấu hổ nên đã ôm mặt bỏ chạy ngay trong đám cưới.
Thế là đám cưới đã thất bại thảm hại. Tôi đã rất đau khổ bởi giờ đây ngay chính bố mẹ tôi cũng cảm thấy ê chề, nhục nhã vì tôi. Về phí chồng tôi, anh vẫn mong tôi có thể bỏ qua cho mẹ chồng. Thế nhưng làm sao tôi có thể bỏ qua được khi bà đã nhẫn tâm bôi nhọ danh dự của tôi trước mắt biết bao nhiêu quan khách như thế.
Tôi đau đớn lắm, chẳng nhẽ quá khứ của tôi như vậy thì mãi mãi tôi sẽ không hể tìm thấy hạnh phúc cho mình sao?